Phước báo nên giữ lại khi lâm chung hưởng. Khi lâm chung không có bệnh khổ là đại phước báo. Khi lâm chung rõ ràng tường tận, xem thấy Phật đến tiếp dẫn rồi nói với thân bằng quyến thuộc rằng bye bye tôi đi đây. Đây là phước báo đệ nhất đẳng. Một đời tu đến lúc này hưởng.
Vậy phải làm bằng cách nào? Nguyên tắc là bạn phải tu bố thí cúng dường. Người đến trung niên đều phòng bị tương lai phải chết, phải chuẩn bị một ít tiền tương lai dưỡng lão rồi lại muốn chuẩn bị một ít tiền làm phí thuốc thang, sợ mình bị bệnh.
Tôi liền nói với họ rằng bạn nên đem tiền dưỡng lão của bạn cho đi, tặng cho viện dưỡng lão. Đem phí thuốc thang của bạn cho đi luôn, tặng cho những người bệnh khổ. Bạn có thể làm được. Bạn nhất định biết trước giờ chết mà vẫn không bị bệnh, đứng mà đi, ngồi mà ra đi. Do nguyên nhân gì? Bạn không có tiền để bệnh, bạn không có tiền để dưỡng lão.
Bạn muốn chuẩn bị một ít tiền để dưỡng lão thì bạn không già không được. Chuẩn bị một ít tiền làm phí thuốc thang thì bạn không thể không bị bệnh. Như thế thì làm sao bạn có thể đi được tự tại chứ? Bạn phải hiểu được cái đạo lý này, hiểu rõ chân tướng sự thật.
Chân thật tu từ, bi, hỷ, xả. Phải xả được sạch trơn. Đây là quyết định nắm chắc, ngay trong một đời viên mãn thành tựu.
Nam Mô A Di Đà Phật.
0 Bình luận