Sám hối có phải là lạy mấy bộ kinh sám hối hay cầu xin Phật, Bồ Tát tha thứ? Không phải như vậy. Thật sự sám hối là sửa chữa lỗi lầm, biết đây là sai rồi và từ hôm nay ta không phạm cái lỗi lầm này nữa. Đây là chân sám hối.

Trọng thực chất chứ không trong hình thức. Vậy hình thức có tác dụng gì? Hình thức giống như là diễn kịch vậy, là làm cho người khác thấy, hy vọng đại chúng xã hội xem cái hình thức này rồi có thể sinh tâm sám hối. Mọi nghi thức của nhà Phật là nhằm tiếp dẫn chúng sanh, là thuộc về tứ nhiếp pháp. Bản thân tu hành không có.

Ở trong nội tâm, thật sự giác ngộ. Nội tâm không giác ngộ, không quay đầu. Hình thức làm đẹp đi nữa cũng không có lợi ích gì, không giúp được gì, không chuyển đổi nghiệp báo.

Cho nên từ trong nội tâm, phải phát nguyện làm một người tốt. Người tốt là như thế nào vậy? Người đầy đủ thập thiện nghiệp thì người này là người tốt, người thiện. Nếu như trong tâm niệm niệm vẫn là nghĩ thập ác. Đối xử tất cả chúng sanh vẫn còn có ý oán hận, vẫn còn ý niệm tổn hại thì bạn bất thiện. Còn muốn chiếm phần lợi của người khác, đây là tâm trộm, là bạn bất thiện. Còn có ý niệm dâm dục nổi lên là bạn cũng bất thiện rồi.

Nếu bạn muốn được quả báo tốt thì đến đâu để có được? Không những là 6 cõi, 10 pháp giới cũng không có ngoại lệ. Nghiệp – nhân – quả báo đều là do tự mình tạo tác. Tự mình phải nhận lấy. Bạn tạo nghiệp thiện, nhất định được quả thiện. Bạn tạo tác bất thiện thì quả báo ngược lại của 10 thiện chính là 10 ác.

Nam Mô A Di Đà Phật.


0 Bình luận

Để lại một bình luận

Avatar placeholder